Nam Đẹp Trai Gọi Là Gì

Nam Đẹp Trai Gọi Là Gì

Giới thiệu gia đình với những người ngoại quốc là chủ đề thường gặp trong các cuộc đàm thoại về tiếng Anh. Để có thể giao tiếp trơn chu, bạn cần nắm được ngữ pháp + bộ từ vựng về gia đình. Vậy em gái, chị gái, em trai, anh trai trong tiếng Anh gọi là gì? viết như thế nào? Sau đây là câu trả lời chi tiết cho bạn.

Giới thiệu gia đình với những người ngoại quốc là chủ đề thường gặp trong các cuộc đàm thoại về tiếng Anh. Để có thể giao tiếp trơn chu, bạn cần nắm được ngữ pháp + bộ từ vựng về gia đình. Vậy em gái, chị gái, em trai, anh trai trong tiếng Anh gọi là gì? viết như thế nào? Sau đây là câu trả lời chi tiết cho bạn.

Em trai, em gái, anh trai của tôi tiếng anh là gì?

Dưới đây là một số cụm từ vựng tiếng Anh liên quan tới chủ đề gia đình, bao gồm: vợ chồng tiếng Anh là gì, cô, chú, cháu trai, cháu gái trong tiếng Anh... bạn có thể tham khảo thêm để củng cố vốn từ của mình.

- Anh trai trong tiếng Anh: Brother.- Em trai trong tiếng Anh là Younger Brother, Little Brother hoặc Borther đều được.- Chị gái trong tiếng Anh: Sister.- Em gái trong tiếng Anh: Sister hoặc Younger sister.

Toàn bộ từ vựng về chủ đề gia đình trong tiếng Anh sẽ được tổng hợp qua bảng dưới đây, mời bạn đọc tham khảo, ghi nhớ.

Từ vựng về chủ đề gia đình trong tiếng Anh

Như vậy, quan hệ chị gái, em gái trong tiếng Anh thường sử dụng chung từ Sister còn quan hệ anh trai, em trai tỏng tiếng Anh thường sử dụng từ Brother.

Với giải đáp trên, hi vọng bạn đã biết được em gái, chị gái, em trai, anh trai trong tiếng Anh viết là gì, gọi là gì?

https://thuthuat.taimienphi.vn/em-gai-chi-gai-em-trai-anh-trai-trong-tieng-anh-goi-la-gi-viet-nhu-the-nao-35509n.aspx Bên cạnh cách viết tên em trai, em gái, anh trai, chị gái, Taimienphi.vn còn chia sẻ thêm cách viết công ty cổ phần tiếng Anh là gì giúp bạn đọc biết và viết được công ty cổ phần tiếng Anh là gì nhanh chóng và dễ dàng hơn.

Sự bùng phát của hoạt động này dẫn theo nhiều hệ lụy về đạo đức lẫn tệ nạn xã hội. PV vào trang http://vietfun.com và tạo nickname callboy_cantien. Chẳng đợi lâu, nhiều lời gọi mời xuất hiện.

Người có nickname thich-choi-dem giới thiệu mình tên Hoa, 30 tuổi, ở Bình Thạnh (TP.HCM), ly dị chồng cách đây hai năm nên rất… “thiếu thốn”. Sau khi PV gõ dòng chữ: “Sinh viên, 22 tuổi, cao 1,72 m, nặng 62 kg, ngực nở… Cần tiền đóng học phí”, bà Hoa hỏi ngay: “Giá cả thế nào?”.

PV ra giá 200.000 đồng/giờ, bà Hoa gõ tiếp: “Chị đến khách sạn, em đến sau nghe. Nếu em làm cho chị… sung sướng, chị “bo” thêm…”. Chưa dừng ở đó, bà Hoa còn hỏi tôi có làm được những điều mà người lớn… hay làm. Lấy cớ lúc đó không có xe, lại bận học bài, PV từ chối. Thuyết phục không được, bà Hoa nằng nặc xin số điện thoại. Hôm sau, bà lại nhắn tin chèo kéo tôi.

Tôi tiếp tục tạo nickname callboy-binhthanh và nhận được hơn năm lời mời chat, có cả nickname anh-thich-du-thu. Người có nickname này giới thiệu mình tên Trung, 34 tuổi, kinh doanh vật liệu xây dựng. Không chỉ hỏi tên, tuổi, chiều cao, cân nặng, ông Trung còn hỏi PV có tập thể hình không. PV trả lời có, lập tức ông hỏi giá cả rồi hỏi tiếp: “Nếu đi chơi Vũng Tàu thì bao nhiêu tiền?”.

Chưa dùng ở đó, ông Trung đề nghị PV chuyển qua Yahoo messenger, gửi webcam để ông ta xem thể hình PV có đúng như giới thiệu. PV nhờ người bạn ngực nở, eo thon ngồi trước webcam để ông Trung ngắm. Sau khi trầm trồ khen ngợi, ông ta tiếp tục đòi xem mặt và nghía… “hàng”… Tối đó, dòng chữ: “Chào em, anh muốn được đi chơi với em. Em ra điều kiện đi, anh thật lòng muốn tâm sự cùng em”, kèm dãy số 0917661xxx hiện trên màn hình điện thoại di động của PV.

“Chấm” một em tên Bi có ảnh đăng trên trang http://thanhcong..., PV liên hệ ông Huy, quản lý dịch vụ Saigon Callboy... Lấy lý do Bi đang dưỡng sức do đi khách quá nhiều, ông Huy gợi ý tôi chọn em khác. Tôi lại chọn và đề nghị được “vui vẻ” với một em tên Hảo. Sau khi bảo PV nhắn tên khách sạn, số phòng, ông Huy dặn dò: “Do Hảo thuộc hạng… VIP nên giá 1 giờ 800.000 đồng. Tiền khách sạn anh trả”.

Đúng hẹn, Hảo đến, trẻ trung, giống hệt tấm ảnh đăng trên mạng. Hảo bảo tôi chờ còn mình vào phòng vệ sinh tắm rửa rồi dùng khăn quấn ngang người. Hảo giục PV tắm để còn… “hành sự”. “Chỉ gói gọn trong 1 tiếng, anh “tranh thủ” đi!” - Hảo nhắc.

PV cố kéo dài thời gian nhằm khai thác ở Hảo cuộc đời của một trai gọi. Hảo cho biết mình quê ở Cà Mau, lên TP.HCM sống đã hai năm. “Lúc đầu, em phục vụ ở quán cà phê, tiền lương chỉ đủ sống. Nhờ người bạn làm chung mách nước, em tìm đến dịch vụ này đã gần một năm” - Hảo kể.

Hảo khoe mình đủ khả năng làm “mê mệt” bất kỳ phụ nữ, đàn ông nào. Tuy nhiên, dù tiền đi khách là 800.000 đồng nhưng Hảo phải chia cho người quản lý 30%. “Số tiền còn lại em cũng nướng vào bài bạc, xe cộ, quần áo, thuê nhà, ăn uống… Mỗi tháng em chỉ còn dư một ít gửi về cho cha mẹ” - Hảo nói.

Tôi hỏi: “Đăng ảnh lên mạng, chẳng may gia đình và người quen biết được công việc em đang làm thì sao?”. Suy nghĩ vài giây, Hảo nhỏ giọng: “Nói thiệt, em muốn có tiền xài nhưng ngại lao động mới chọn nghề này. Đồng tiền kiếm được nhơ nhớp lắm. Ba má mà biết em làm nghề này chắc buồn tủi mà chết. Nhưng em quen rồi, không bỏ được”. Như ngại tôi hỏi nhiều, Hảo cứ hối… lên giường…

Từ dòng giới thiệu trên trang http://jaovat...: “Tuấn, 24 tuổi, hiền, lịch sự, đàng hoàng, dễ thương; tiếp khách từ 30 đến 40 tuổi ở TP.HCM, giá 300.000 đồng/lần…”, tôi hẹn gặp Tuấn ở một quán cà phê để thỏa thuận giá cả trước khi “hành sự”.

Tuấn trông già hơn tuổi 24, ăn mặc khá chải chuốt, thoảng mùi nước hoa. Theo lời kể, có lần Tuấn lên mạng chat và quen một người đàn ông trên 30 tuổi. Người này thường rủ Tuấn đi chơi, tặng quà. Có lần ông ta mời Tuấn về nhà, ăn nhậu… Đêm, ông hiện nguyên hình là người đồng tính, buộc Tuấn “quan hệ”.

Quen tiêu xài tiền của người khác nên khi người đàn ông đó xuất cảnh, Tuấn chủ động lên mạng “câu” khách mới. Khách của Tuấn đa phần là đàn ông. Trò chuyện khá lâu, Tuấn giục tôi tìm khách sạn để “giải quyết”. Lấy lý do bận chuyện đột xuất, tôi khất Tuấn hôm khác. Tối đó, tôi nhận được tin nhắn của Tuấn: “Nếu anh đồng ý, em hy vọng sẽ phục vụ anh sung sướng và thỏa mãn vào tối mai”.

Theo Tuấn, tuổi “nghề” trai gọi rất ngắn, khoảng 30 tuổi là hết.

Vì sao nam thanh niên 18-28 tuổi lại bước vào nghề trai gọi? Thạc sĩ tâm lý học Nguyễn Thị Mỹ Linh, Giám đốc Trung tâm Nghiên cứu ứng dụng tâm lý và Truyền thông cộng đồng, lý giải: “Đây là lứa tuổi trẻ trung, hình thức đẹp hoàn hảo, sinh lực dồi dào… nên có sức hút với khách nam và nữ. Do dễ kiếm tiền, thậm chí có thể được các nam đại gia hoặc các mệnh phụ phu nhân bao bọc, cung phụng vật chất nên “nghề” này phù hợp với những thanh niên có mã đẹp trai, lười lao động, ăn chơi buông thả, thích sống xa hoa”.

Bà Linh còn cho biết thêm: “Đây được xem như một loại hình kinh doanh thân xác nên dẫn tới những hậu quả xã hội và là một trong những con đường lây truyền các bệnh qua đường tình dục, HIV… Trai gọi xuất hiện khoảng vài năm gần đây do ảnh hưởng lối sống phương Tây, nhu cầu tình dục của khách du lịch nước ngoài và cả lối sống thiếu lành mạnh của một bộ phận nam thanh niên… Do đi ngược với văn hóa, thuần phong mỹ tục của người Việt nên xã hội không chấp nhận trai gọi là một nghề. Vì đây là hoạt động bất chính nên không ít trai gọi phải “ngụy trang” do sợ ảnh hưởng đến uy tín và danh dự gia đình.

Nam chuyển giới cũng khó xử Không chỉ khó xử nam bán dâm cho nam vì vướng luật mà cũng không thể xử lý nam chuyển giới thành nữ hành nghề bán dâm. Có lần cơ quan chức năng phát hiện một “cô” bán dâm cho khách nam. Căn cứ Pháp lệnh Phòng, chống mại dâm thì cả hai đối tượng đều bị phạt. Thế nhưng khi “cô gái” trình chứng minh nhân dân thì mọi người té ngửa vì đây là một người đàn ông vừa chuyển giới tính. Cả người bán dâm và người mua dâm thở phào nhẹ nhõm vì không bị phạt, không bị thông báo về địa phương… Thượng úy PHẠM THANH VIỆT, Đội phó Đội Phòng chống tệ nạn xã hội - Phòng Cảnh sát điều tra tội phạm về trật tự xã hội (PC45) Công an TP.HCM Chưa thể xử phạt Hoạt động trai gọi thật ra là hình thức mại dâm nam. Tuy nhiên, nam bán dâm cho nữ thì vi phạm Pháp lệnh Phòng, chống mại dâm vì có hành vi giao cấu. Còn nam bán dâm cho nam lại không vi phạm pháp lệnh vì không có hành vi giao cấu. Từ năm 2001 đến 2004, TP.HCM đã xử lý 23 đối tượng nam bán dâm cho nữ. Hiện tại, nam bán dâm cho nam có chiều hướng gia tăng nhưng không thể xử phạt theo pháp lệnh trên. Thực tế cho thấy dịch vụ tổ chức mại dâm giữa nam và nam xuất hiện khá nhiều nhưng cơ quan chức năng vẫn chưa phát hiện vụ nào. Đây là nguyên nhân khiến hoạt động này bành trướng, kéo theo nhiều hệ lụy như đạo đức xã hội băng hoại, xuất hiện bộ phận lười lao động; AIDS gia tăng. Ông NGUYỄN NGỌC THẠCH, Chi cục trưởng Chi cục Phòng chống tệ nạn xã hội TP.HCM

Theo TRẦN HỮU - ĐỨC CƯỜNG/Pháp luật TPHCM

Địa điểm được các nam sinh chọn để "hành nghề" là đường Nguyễn Bỉnh Khiêm, đoạn ngắn từ Lê Duẩn đến Nguyễn Hữu Cảnh (TPHCM). Đoạn đường này khá tối và có nhiều cây lớn, mỗi cây đều có một thanh niên đứng cầm túi xách, ăn mặc khá chải chuốt.

Dân chơi thích con trai "đàng hoàng", thế nên ăn mặc thư sinh (quần tây, áo trắng) được ưa chuộng. Tân kể: "Mình là sinh viên năm 3, cũng mới làm "nghề" này ba tháng". Quê Tân ở Long An, lên TPHCM học nên phải tự nuôi sống.

Sự sa ngã vào nghề của Tân bắt đầu bằng lần được rủ đi chơi và kiếm được... tiền. "Một lần tình cờ đi ngang đây, một anh chạy xe theo bắt chuyện và rủ... đi chơi, lần đó được 100.000 đồng, món tiền mà trước đây mình rất khó khăn mới kiếm được. Từ đó, mình quyết định đi làm nghề này".

Cùng tâm sự như Tân, cậu sinh viên tên Khả của ĐH bán công Tôn Đức Thắng tỏ ra dày dạn kinh nghiệm: "Đối tượng mà tụi mình phục vụ là mấy bà sồn sồn thừa tiền, thiếu tình và gay, nhưng chủ yếu vẫn là dân gay. Chỉ cần trả giá được là mình phục vụ. Nhà nghèo nên phải đứng đường thôi".

Tuy nhiên, theo Tân, có nhiều người không phải sinh viên nhưng thấy "làm ăn" được nên cũng đứng ở đây và tự xưng là sinh viên để bắt khách. Không ít người giả dạng sinh viên đứng "bắt khách" có bộ dạng khá ẻo lả. "Dân gay thật đấy. Họ đi làm không chỉ vì tiền mà còn để… thỏa mãn nữa", Tân nói.

Tiếp thị số điện thoại trong nhà... vệ sinh

Bấm điện thoại gọi số 0907533xxx, 0958721xxx, 0908453xxx, ghi được ở nhà vệ sinh ĐH Khoa học xã hội và nhân văn, ĐH Kinh tế, ĐH Sư phạm (TPHCM) đều nhận được câu trả lời đầy cảnh giác: "Anh là ai, anh cần gì?". Đang giới thiệu là quản lý cho một công ty, có học thêm trong trường ĐH và thấy số trong nhà vệ sinh... thì đầu bên kia đon đả mời: "Vậy hả, em ở Đà Lạt, anh cứ cho cái hẹn rồi mình đi".

"Mà em có phải là sinh viên không?" Đầu bên kia trả lời chắc nịch: "Em là sinh viên 100%, lừa anh, em chết liền". Tại quán nước gần bờ Kè, kênh Nhiêu Lộc - Thị Nghè, cậu chàng này trông khá bình dân như để chứng minh là sinh viên con nhà nghèo. Nghĩa, tên cậu sinh viên, cho biết đang học năm thứ ba, cũng vì "hoàn cảnh" nên phải...

Sau khi biết ý định của khách là chỉ muốn học hỏi các "chiêu độc" để vào nghề, Nghĩa dường như thất vọng. Tuy nhiên, cậu ta thẳng thắn: "Hổng sao, miễn anh trả đủ tiền cát-sê cho em là được" và đưa ra giá 50.000 đồng.

"Có nhiều lúc mình buồn lắm... Bây giờ mình không còn thấy thích con gái nữa", Tân kể. Theo lời cậu sinh viên này, nhiều "đồng nghiệp" bị mấy tay chơi quỵt tiền vì... không thỏa mãn, hoặc sự khinh bỉ đằng sau những cuộc mây mưa, trụy lạc.

"Lúc hai gã con trai vào một nhà nghỉ nào đó đều phải chịu những cái nhìn ghê tởm của chủ nhà trọ, của những ai vô tình nhìn thấy...", Tân chia sẻ. Tuy nhiên, "cứ bị hoài vậy rồi cũng quen và dần dần mình có cảm giác sống như cái xác không hồn, bị trơ ra".

Còn Nhân buồn bã tâm sự: "Mình từng đứng ở Lý Thường Kiệt, khu phố Tây... Hồi xưa mình cũng làm nghề này khi là sinh viên, nhưng không những không kiếm được tiền ăn học như mách nước của dân chơi mà mình lại còn biến thành... gay. Mình đã nghỉ học nửa chừng khi là sinh viên năm thứ ba".

(* Tên nhân vật đã được thay đổi)

Trong một lần đứng đợi bạn tại cổng Thảo Cầm Viên (đường Nguyễn Bỉnh Khiêm, Q.1, TPHCM) tôi đã được một người đàn ông đứng tuổi, trông khá sang trọng bắt chuyện như vậy. Từ sự ngộ nhận của ông ta, tôi quyết định thâm nhập vào thế giới "call boy" (trai gọi)...

Để có thể tạo được niềm tin với "đồng nghiệp", tôi đã chọn cách ăn mặc, cư xử hiền lành như "nai tơ" để xin một chân hoạt động trên địa bàn. Địa điểm đầu tiên tôi chọn để "hành nghề" là đường Nguyễn Bỉnh Khiêm, chủ yếu là đoạn đường ngắn từ Lê Duẩn đến Nguyễn Hữu Cảnh. Đoạn đường này khá tối và có nhiều cây lớn, mỗi cây đều có một thanh niên đứng cầm túi xách, ăn mặc khá chải chuốt. Riêng tôi, chọn cách ăn mặc thư sinh (quần tây, áo trắng) vì nghe đồn dân chơi thích "boy đàng hoàng". Điều làm tôi hết sức ngỡ ngàng là có khá nhiều "đồng nghiệp" đang là SV. T. - một người tôi vừa quen - kể: "Mình là SV năm 3, cũng mới làm "nghề" này ba tháng. Quê T. ở Long An, lên đây học nhưng phải tự nuôi sống, mình từng làm nhiều nghề rồi". T. tiếp tục thổ lộ: "Một lần tình cờ đi ngang đây, một anh chạy xe theo bắt chuyện và rủ... đi chơi, lần đó được 100.000 đồng - món tiền mà trước đây mình rất khó khăn mới kiếm được. Và từ đó, mình quyết định đi làm nghề này".

Đồng tâm sự như T., một SV tên Q.K của trường ĐH bán công Tôn Đức Thắng khá dày dạn kinh nghiệm cho biết: "Đối tượng mà tụi mình phục vụ là mấy bà sồn sồn thừa tiền, thiếu tình và gay, nhưng chủ yếu vẫn là dân gay. Chỉ cần trả giá được là mình phục vụ. Nhà nghèo nên phải đứng đường thôi" (!).

Tuy nhiên, theo T. thì có nhiều người không phải SV nhưng thấy "làm ăn" được nên cũng đứng ở đây và tự xưng là SV để bắt khách. T. chỉ cho tôi nhiều người giả dạng là SV. Có người trông khá ẻo lả. "Đó là dân gay thật đấy, họ đi làm không chỉ vì tiền mà còn để… thỏa mãn nữa" - T. nói.

"Call boy" trên mạng, trong toilet

Thử bấm điện thoại gọi số 09075331..., 09587216..., 09084538..., 09185743..., mà tôi ghi được ở toilet của trường ĐH Khoa học xã hội và nhân văn, ĐH Kinh tế, ĐH Sư phạm (TPHCM) đều nhận được câu trả lời từ đầu dây bên kia (giọng khá ỡm ờ): "Anh là ai, anh cần gì?". Lấy hết bình tĩnh, tôi nói như dân chơi thật sự: "Anh làm quản lý cho một công ty, có học thêm ở một trường ĐH, anh thấy số của em trong toilet...". Tôi nói chưa hết câu đã nhận được lời mời gọi: "Vậy hả, em ở Đà Lạt, anh cứ cho cái hẹn đi rồi mình đi". Tôi hỏi kỹ lại: "Mà em có phải là SV không?", thì nhận được câu trả lời chắc nịch rằng: "Em là SV 100%, lừa anh, em chết liền". Để xác minh lại "hàng", tôi hẹn anh chàng gặp ở một quán nước gần bờ Kè, kênh Nhiêu Lộc - Thị Nghè bằng số điện thoại bàn. Anh chàng này trông khá bình dân (như để chứng minh là SV và con nhà nghèo), cho biết tên là N., đang là SV năm 3, cũng vì "hoàn cảnh" nên phải... Sau khi biết ý định của tôi là muốn học hỏi các "chiêu độc" để vào nghề thì N. dường như thất vọng. Tuy nhiên, cậu ta nói: "Hổng sao, miễn anh trả đủ tiền cát-sê cho em là được" và cái giá đưa ra là 50.000 đồng.

Tôi tiếp tục vào một trang web "kết bạn" nổi tiếng, hàng chục nick name như boySVcantien, callboySV, boymandikhach, boySVdikhach... xuất hiện. Click chuột vào và trò chuyện với một số người, họ đều cho webcam và giới thiệu mình là SV. Khi được hỏi vì sao làm call boy, ai cũng kể lể than vãn rằng "hoàn cảnh rất đáng thương". Thế nhưng, khi tôi hỏi vặn "thế còn biết bao nhiêu việc làm thêm dành cho SV với mức lương cũng khá sao không làm?". Hầu hết những anh chàng này đều trả lời "làm cực nhưng ít tiền".

Sau khi đã tin tưởng tôi phần nào, T. cũng chia sẻ vài kinh nghiệm và khuyên: "Cậu suy nghĩ kỹ chưa khi làm cái "nghề" này? Có nhiều lúc mình buồn lắm... Bây giờ mình không còn thấy thích girl (con gái) nữa". Thế còn những an toàn khác thì sao? T. hiểu ngay ý tôi muốn ám chỉ chuyện an toàn tình dục, ngập ngừng: "Thì biết nhưng...". Rõ là T. khá hiểu những nguy cơ lây bệnh tiềm ẩn do quan hệ tình dục giữa người đồng giới như: AIDS, bệnh lậu, giang mai...

T. kể, nhiều "đồng nghiệp" bị mấy tay chơi quỵt tiền vì... không thỏa mãn. Hoặc sự khinh bỉ đằng sau những cuộc mây mưa, trụy lạc. "Nhất là lúc hai gã con trai vào một nhà nghỉ nào đó đều phải chịu những cái nhìn ghê tởm của chủ nhà trọ, của những ai vô tình nhìn thấy..." - T. chia sẻ. Tuy nhiên, "cứ bị hoài vậy rồi cũng quen và dần dần mình có cảm giác sống như cái xác không hồn, bị trơ ra". Xin mượn lời của N. - một "đồng nghiệp" mà tôi mới quen - để kết thúc bài viết này: "Mình đã từng đứng ở Lý Thường Kiệt, khu phố Tây... Hồi xưa mình cũng là SV, làm cái nghề này nhưng không hề kiếm được tiền ăn học như mách nước của dân chơi, trong khi đó lại còn biến thành... gay. Mình nghỉ nửa chừng khi đang là SV năm 3, nhục lắm...".